Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2011

Ở nhà một mình

Đây là lần thứ hai mình ở nhà một mình từ khi có Bầu Bí. Lần trước, cũng vào dịp hè năm 2005, mình cho dì Út đưa Bầu, Bí đi Hà Nội trước và mình thu xếp đi sau. Mình còn nhớ y cái cảm giác cô độc, trống rỗng và mất niềm tin vào những gì mình đã đựoc dạy dỗ từ bé là  phải sống tốt, trung thực và biết đấu tranh cho cái đúng.  Và kết quả của sự đấu tranh không khoan nhuợng đó - 8g sáng ngày 8.6.2005, mình nhận cái án kỷ luật từ trên trời rơi xuống. Nguời nhận án kỷ luật là mình thì ko hề biết tại sao mình bị kỷ luật vì mình ko làm gì sai xét cả về công việc và lương tâm. Mình đã cố kiềm chế để ko rơi nước mắt khi nhận bản án (mặc dù mình là cái đứa mau nước mắt)  và cũng đã cố tươi tỉnh suốt cả ngày hôm đó để ko ai thấy mình thất vọng - thất vọng vì đánh mất niềm tin vào lẽ phải. Chiều hôm đó về nhà nguời trống rỗng, mở đựoc cánh cổng vô nhà, mình như ko còn một chút sức lực nào. Nhà vắng teo, cái cảm giác cô độc hay nói đúng hơn là đơn độc giữa cuộc đời xâm chiếm lấy mình. Ko dám gọi cho dì Út vì mình biết mình sẽ ko kiềm chế đựoc nữa, sẽ khóc và chắc chắn dì Út sẽ từ Hà Nội về lại Đà Nẵng. Mà như thế thì cuộc đi chơi hè của cả nhà sẽ mất vui. Mình ko muốn dì Út, Bầu Bí thấy mình thảm hại như thế.

Đóng cửa nhà, mình lang thang một mình ngoài bờ biển và bước chân vô định cứ men theo con sóng lên tận bãi biển Xuân Thiều. Hoàng hôn, biển vắng nguời, chỉ có mỗi mình ngồi trơ vơ trên cát. Trong tâm trạng ấy, mình đã lội xuống nước, lội ra xa đến lúc nước biển ngập đến ngang cổ, gần đến mũi mình mới chợt giật mình.  Nếu Bầu Bí về ko thấy mẹ, hai đứa sẽ ra sao? Ai sẽ lo cho con, nuôi con thành nguời nếu ko có mẹ. Dì Út chắc sẽ vật vã vì thưong chị, tấm thân gầy guộc vì bệnh tật ấy làm sao mà lo nổi cho hai đứa cháu thiếu mẹ. Chỉ nghĩ đến điều đó mình như chợt tỉnh cơn mê. Sao mình lại có thể yếu đuối đến thế? Cái con ngừoi mạnh mẽ, dám đương đầu với mọi chuyện của mình biến đâu mất rồi? Mình lắc mạnh cho nuớc biển trên mặt rơi hết xuống và quả quyết lội vào bờ. Mình ko thể yếu hèn đến thế. Nhất định mình sẽ làm lại, sẽ chứng minh cho mọi nguời thấy mình đúng, bằng chính sự quyết tâm của mình, nhất định thế! Mình lên bờ và đi bộ về nhà, tắm gội, xách xe đi ăn và về nhà ngủ một giấc với một tâm trạng nhẹ nhõm. Mình sẽ làm mọi thứ sáng tỏ, mình ko có quyền cúi đầu nếu mình đúng. Mình ko chỉ sống cho mình mà còn cho cả Bầu Bí. Hai đứa là niềm tin, chỗ dựa cho mình sống và làm ngừoi tốt. Mình đã vịn vào vai con mà đứng dậy. Và kết quả là mọi chuyện đã trở thành quá khứ khi BBT đã nhận ra mọi điều.  Anh Lê Hoàng - TBT đã nói với mình một điều gan ruột: "Ạnh biết anh đã không công bằng trong chuyện này.  Em hãy để mọi chuyện trôi qua nhé và hãy làm lại từ đầu. Anh hiểu và tôn trọng em. Cứ coi như chuyện vừa rồi là một khúc quanh trong cuộc đời và điều đó sẽ làm em vững vàng hơn trong đoạn đừong phía truớc, Kim nhé. Anh tin ở em". Mình đã làm lại mọi thứ để có một cuộc sống thanh thản như hôm nay. Ơn trời,con đã ko bỏ cuộc!

Lần này mình lại ở nhà một mình nhưng ko thấy cô độc. Mình đã có niềm tin vào cuộc đời. Mình cho Bầu đi Sài Gòn một mình, dù trong bụng cũng hơi lo lo. Hôm đưa con lên tàu, cả khoang 6 giường trống hoác ko có khách, chỉ có một mình con,  mình lo thắt ruột. Lỡ có đièu gì xảy ra với con, mà con lại là con gái mới lớn - thật sự mình ko dám nghĩ tới mà tâm trạng rối bời. Con ngồi một mình trên tàu, thỉnh thoảng mẹ lại gọi và cũng chỉ có một câu dặn dò: Cẩn thận nghe con. Tới ga Diêu Trì,con nhắn cho mẹ: Mẹ ơi, có nhà đó lên rồi , trai gái đủ cả, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Con gái của mẹ đi lần này vào SG là để cô Thảo đưa đi cho biết các truờng ĐH mà con dự định thi vào. Mẹ muốn con có sự chuẩn bị chu đáo truớc khi bước vào đời . Cố lên con nhé! Con gái yêu của mẹ.

Chiều nay dì Út và em Bí đã ra tới Hà Nội. Bác Trinh đón hai dì cháu về nhà. Mẹ gọi cho em  Bí, giọng em Bí reo vui. Mẹ nghe lòng mình rộn rã. Mẹ đã hứa hai đứa kết quả học tập giỏi mẹ sẽ cho đi chơi, và các con đã làm mẹ hài lòng. Mẹ yêu hai đứa lắm, Bầu Bí của mẹ!

33 nhận xét:

  1. Mình không hiểu lắm về hoàn cảnh của bạn,chắc là mình và bạn chỉ mới biết nhau mặc dù có trogn friend list nhưng cũng ít có dịp qua lại,buồn vui trong cuộc đời chắc ai cũng từng trải qua,nhưng với bạn thì nó hơi đặc biệt,mình xin chúc những ước mơ còn lại của bạn sẽ là hiện thực,chúc các cháu ngoan,học hành đến nơi đến chốn bạn nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Bầu đã thi đại học rồi à em, nhanh nhỉ, chúc cô nàng thi tốt!

    Trả lờiXóa
  3. Ui, sao mà mất tiêu còm vậy mebaubi . Chắc tại edit blog thành delete chứ gí ?Lâu lâu ở nhà một mình , rảnh rỗi lang thang cho vui mà ( dù rằng chắc chắc sẽ nhớ Bầu , Bí ắm đây ) l Đọc entry này và cảm thấy điều kinh khủng của mebaubi ngày 8.6 đó . Mừng là em đả tự chủ được . Chúc em bình an và hạnh phúc nha !

    Trả lờiXóa
  4. Ui, sao mà mất tiêu còm vậy mebaubi . Chắc tại edit blog thành delete chứ gí ?Lâu lâu ở nhà một mình , rảnh rỗi lang thang cho vui mà ( dù rằng chắc chắc sẽ nhớ Bầu , Bí ắm đây ) l Đọc entry này và cảm thấy điều kinh khủng của mebaubi ngày 8.6 đó . Mừng là em đã tự chủ được . Chúc em bình an và hạnh phúc nha !

    Trả lờiXóa
  5. Dạ, Em cám ơn chị đã chịu khó đọc và chia sẻ với em. Em tự hào mình đã vuợt qua đựoc cái thời khắc đầy tâm trạng đó. Hì hì.

    Trả lờiXóa
  6. Ai cũng có những khúc quanh của cuộc đời mình, khi qua rồi mà ngoảnh lại mới thấy mình thiệt là hay quá. Hug chị. Chị thật hạnh phúc vì có Bầu và Bí. Khi ra ngoài đó thì em nhứt định phải ghé nhà gặp dì út.

    Trả lờiXóa
  7. Chuyện đã kết thúc ngoảnh nhìn lại mới thấy MBB đã mạnh mẽ, can đảm biết bao. Ở nhà một mình tuy có buồn một chút nhưng các con vui là ở nhà mẹ cũng vui rồi!

    Trả lờiXóa
  8. Chị cũng nhẹ nhõm và hãnh diện khi đọc tới chữ cuối cùng để hình dung cô em của chị mạnh mẽ lướt qua những cơn bão trong cô đơn !
    Cảm phục em và cảm phục sức mạnh có được từ Bầu Bí của em đã làm nên những điều tốt lành cho hôm nay !
    Chúc 3 me con có một mùa hè tươi vui và hăt hái nhiều thành công !
    Chúc Bầu Bí đi một ngaỳ đàng xa mẹ , học nhiều sàng khôn, và nhớ viết kể lại nhé !
    Thân yêu,
    dì Trang

    Trả lờiXóa
  9. Trong mắt bố mẹ con cái bao giờ cũng... bé. Đừng lo lắng quá chị ơi.
    (Cháu đang ở SG nghỉ hè hở chị, nếu cần thêm HDV du... hí thì phone cho em nha).

    Trả lờiXóa
  10. Tuần sau chị cũng làm HDV cho em điiiiiii!!!!! Hi. Hi....

    Trả lờiXóa
  11. Em nhớ có lần em nói chuyện với chị rồi. Em mong chị sẽ có cách xử lý mọi chuyện sáng suốt. Nhất định chị phải sống hạnh phúc, chị nhé! Em yêu quý chị.:)

    Trả lờiXóa
  12. Em rất cảm động khi đọc comment này của chị. Em nghĩ em đang hạnh phúc vì bây giờ mọi chuyện đã qua, em đã có lại niềm tin vào cuộc đời, vào những người mà em yêu thuơng. Em rất cám ơn chị luôn sẻ chia và động viên em. Cả nhà yêu quý dì Trang. Hug chị!

    Trả lờiXóa
  13. Chị cám ơn em,mà có điều tiếc quá vì ngày mai Bầu về lại ĐN rồi. Sang năm mà Bầu đậu ĐH vào trong đó học thì chắc chắn sẽ nhờ dì thôi.:D

    Trả lờiXóa
  14. Dạ thưa cậu Bung là mẹ Kim nhớ rồi, hì hì.

    Trả lờiXóa
  15. Không chỉ yêu , hai đứa con như vậy là đã cứu em một lần . Anh đọc mà rùng mình Mẹ Bầu Bí ạ . Cuộc sống có những lúc mong manh đến thế . . .

    May mà mọi thứ đã qua đi , khá xa , khá xa rồi

    Trả lờiXóa
  16. Dạ, nhìn em to cao vậy chứ có nhiều lúc cũng mong manh lắm anh Bắp!:D

    Trả lờiXóa


  17. Trong hình dung của Tibet, ngỡ rằng Kim rất, rất cứng cỏi, bản lĩnh :-). Song, một người tràn ngập tình cảm dành cho em gái nhỏ, cho hai con như Kim, thì việc có giây phút yếu đuối nghĩ...quẩn âu cũng dễ hiểu. Em chúc cả nhà Kim luôn mạnh khoẻ nè, Bầu Bí rồi sẽ thành đạt cho mà xem. Hai cháu thật là ngoan và chăm học.

    Trả lờiXóa
  18. Mọi nguời đều nghĩ về chị như vậy Tibet ạ! Tại chị làm cái gì cũng quyết liệt, nói thì ngang, hễ cãi là cãi tới cùng để bảo vệ quan điểm của mình. Song , chị biết, ẩn giấu đàng sau cái mạnh mẽ ấy là một tâm hồn khá mong manh. Bằng chứng là chị rất dễ xúc động, rất dễ rơi nước mắt. Hihi.

    Trả lờiXóa
  19. Thường thì những ai bộc trực thẳng tính thì lại rất tốt bụng,đặc biệt nữa là dễ quên...

    Trả lờiXóa
  20. Vậy thì mẹ MBB là nguời tốt bụng phải ko ạ? Hì hì

    Trả lờiXóa
  21. Nhưng cũng nên cẩn thận khi ở nhà một mình , coi chừng mấy tên trộm đàn ông vào bắt cóc em về nuôi đấy nhé .

    Trả lờiXóa
  22. Bắt cóc em đã khó, nuôi được em càng khó hơn nên ko ai dám bắt cóc MBB đâu bác Bắp ơi! :))

    Trả lờiXóa
  23. Vậy là Bầu năm nay đã thi đại học.
    Đọc bài của chị , cảm thấy Bầu và BÍ nhu là tất cả cuộc sống của chị.Chị sống trong niềm hạnh phúc , nỗi lo âu cũng vì các cháu.

    Trả lờiXóa
  24. Chị yêu , đừng vì bất cứ chuyện gì mà lại buồn đấy nhé . Bầu và Bí càng ngày càng lớn mà . Thế là chị lại định cho Bầu vào SG học ư ? Lần này về ĐN hai chị em mình tham khảo thêm chị nhé . Hug chị nè

    Trả lờiXóa
  25. Em Sấu pha cafe , hai chị em nhâm nhi :-)))

    Trả lờiXóa
  26. Sợ nhất là những khi một mình. Người ta cảm thấy yếu đuối hơn mình tưởng. Và điều tồi tệ vẫn thường xảy những lúc như vậy. Chị cũng đã hơn một lần như em. Cũng may là đã kịp nghĩ những điều tương tự.
    Hơn một năm rồi từ ngày ghé nhà Dây leo xanh.
    Nhớ mọi người và nhớ...mì Quảng đó Kim ơi!

    Trả lờiXóa
  27. Những điều kinh khủng nhất đã ở sau lưng rồi, phía trước chỉ còn niềm vui thôi nhé chị!

    Trả lờiXóa