Còn nhớ lúc Bí được 6 tuổi, vừa vào lớp 1, đang học đánh vần nên Bí rất hay đọc các câu khẩu hiệu, băng rôn giăng trên đường. Mỗi lần chở Bí và chị Bầu đi chơi, Bí cứ hay lẩm nhẩm mấy câu khẩu hiệu cứ như thầy pháp đọc thần chú. Lúc đó TP Đà Nẵng vừa được Chính phủ công nhận là Đô thị loại 1, nên các băng rôn, áp phích chào đón sự kiện này giăng đầy trên các đường phố. Bí chưa biết đọc số La mã nên cứ đọc Đà Nẵng đô thị loại i. Mẹ sửa lại loại 1, Bí ko chịu, con thấy chữ i mà, mẹ đọc sai rồi. Hì hì. Gì chứ cái vụ cãi này thì Bí ko chịu thua ai, kể cả mẹ.
Từ lúc Bí còn bập bẹ tập nói, đã biết xem dự báo thời tiết giúp mẹ. Cứ hễ đến bản tin thời tiết , dì Út định tắt ti vi là Bí kêu , để mẹ Bí nghe tin bão lụt, mẹ Bí đi viết tin. Ai nghe Bí nói cũng bật cười. Vì mẹ hay xem thời sự trên ti vi để nắm tình hình nên Bí cũng hay xem ké. Tưởng Bí ko biết gì, hóa ra Bí biết nhiều hơn mẹ nghĩ. Có lần bác Phú bên nhà hàng xóm hỏi mẹ tên ông thủ tướng của nước mình là ai, mẹ chưa kịp trả lời Bí nói ngay, ông Phan Văn Khải ( lúc đó ông Phan Văn Khải còn đương nhiệm). Mẹ ngạc nhiên, hỏi tiếp Tổng bí thư, Chủ tịch QH, Bí cũng trả lời ngon ơ. Hỏi đến chủ tịch TP Đà Nẵng, Bí cũng nói rành rẽ, bác Phú mắt tròn mắt dẹt, mẹ cũng ô a: Công nhận là Bí tài thiệt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét