Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

Ông già Noel - Chuyện bây giờ mới kể

Thu2.jpg picture by mebaubi
Sau đây là câu chuyện về ông già Noel mà tôi giữ kín từ nhiều năm nay, bây giờ Bầu đã lên lớp 10 , Bí học lớp 7 - đã quá tuổi nhận quà của ông già Noel nên mẹ Bầu Bí mới đem chuyện này ra kể - và chắc rằng nếu Bầu và Bí đọc đựoc sẽ hiểu và tha lỗi cho mẹ.
Tôi là dân ngoại đạo. Nhưng từ bé, mỗi lần Noel về, tôi vẫn hay theo lũ bạn trong xóm đi xem lễ ở nhà thờ và nhìn những món quà mà bọn trẻ con xóm đạo nhận đựoc vào ngày Chúa giáng sinh mà thèm thuồng. Trong suy nghĩ của tôi, ông già Noel là có thật. Trong giấc mơ trẻ thơ của tôi, cứ vào đêm Giáng sinh là ông già Noel lại  xuất hiện với chiếc xe kéo và bầy tuần lộc cùng với túi quà to tướng sau lưng đến từng nhà phân phát những món quà be bé, xinh xinh cho những đứa trẻ ngoan, học giỏi, trong đó có tôi. Dù giấc mơ của tôi chưa bao giờ trở thành hiện thực, song trong những năm còn niên thiếu, tôi luôn cố gắng chăm học và luôn hy vọng rằng trong một đêm giáng sinh nào đó, biết đâu ông già Noel sẽ đến và gõ cửa nhà tôi.
Cho đến khi Bầu và Bí lần lượt ra đời , tôi luôn mong các con tôi có một niềm tin trọn vẹn và tốt đẹp vào ông già Noel. Và khi Bầu bước vào lớp Một, tôi đã nói với Bầu  rằng để được ông già Noel đến nhà tặng quà trong đêm Giáng sinh, con tôi phải viết thư cho ông và phải hứa với ông sẽ ngoan hơn, học giỏi hơn. Những bức thư gửi ông già Noel hàng năm được các con tôi viết luôn nắn nót, cẩn thận. Từ Bầu rồi đến Bí đều làm như vậy.
Tôi nhận nhiệm vụ kiểm duyệt và đi gửi thư cho ông. Những lá thư của hai đứa viết tuy lời lẽ ngô nghê con trẻ nhưng tràn đầy tình cảm. Trong thư, ngoài việc thông báo kết quả học tập của năm trước với ông già Noel, cả hai còn hứa sẽ đạt điểm cao trong đợt kiểm tra học kỳ 1, hứa sẽ ngoan hơn, chăm học hơn và dành thời gian giúp đỡ mẹ nấu cơm, quét nhà. Một người bạn thân của tôi đã tình nguyện viết những lá thư hồi âm cho các cháu với tư cách là ông già Noel. Những lá thư này được tôi để chung trong gói quà mà Bầu và Bí đề nghị được ông tặng và lén đặt trên đầu giường trong đêm Noel lúc hai đứa đã ngủ say. Sáng dậy, nhìn các con tôi vui mừng với món quà được ông già Noel tặng và chăm chú đọc lá thư ông viết, tôi vui lây với niềm vui thơ trẻ của con.
Năm Bầu lên 9 tuổi và đang học lớp 3, cháu rất thích một cây trượt (giống như chiếc xe đẩy) để chiều chiều mang ra công viên chơi với các bạn. Biết rằng tôi sẽ không đồng ý nên Bầu nói rằng con sẽ viết thư xin ông già Noel tặng vào dịp Giáng sinh 2002. Vào thời điểm ấy giá cây trượt này lên đến hơn 200.000 đồng. Không thể tặng con một món quà có giá trị lớn như vậy khi cháu còn quá nhỏ, hơn nữa tôi không muốn con mình quen với kiểu muốn gì được nấy; nên tôi khuyên Bầu : “Còn rất nhiều bạn nhỏ khác có hoàn cảnh sống khó khăn và các bạn ấy rất mong được ông già Noel tặng quà. Nếu ông tặng con chiếc xe trượt thì các bạn nhỏ ấy sẽ không có quà, bởi vì muốn mua được chiếc xe trượt thì ông phải bớt các phần quà khác lại. Mẹ thật sự không muốn vì một mình con mà nhiều bạn khác không nhận được quà của ông già Noel”.
Nghe tôi nói vậy, Bầu lặng thinh và ra chiều suy nghĩ. Một tuần sau, cháu đưa thư cho tôi và nói: “Con nói với ông tặng con món quà gì cũng được. Ông để tiền mua quà cho các bạn nhỏ khác”. Năm Bầu học lớp 5, Bầu đã biết quan tâm đến nhiều người sống chung quanh mình. Những điều ấy đã được thể hiện trong lá thư cháu gửi ông già Noel làm tôi hết sức xúc động: “Noel năm nay con chẳng mong muốn gì nhiều. Con chỉ xin ông gửi phần quà ông sẽ tặng con đến các em nhỏ bị nhiễm chất độc da cam. Con chỉ mong như vậy, ông giúp con nhé! Con chào ông già Noel!”.
Trong suy nghĩ của các con tôi, ông già Noel có thật và đang sống ở một đất nước xa xôi - nơi ấy rất lạnh và có nhiều tuyết rơi nên ông luôn mặc bộ đồ ấm và đội mũ màu đỏ. Hằng ngày ông làm nhiều việc vất vả kiếm tiền gửi tiết kiệm để mua quà cho các bạn nhỏ ngoan trong đêm Giáng sinh. Và tôi cũng khẳng định với Bầu và Bí : đúng là như thế!
Mẹ Bầu Bí chép lại một vài bức thư của Bầu và Bí đã viết gửi ông già Noel nhé!
Đà Nẵng -13.12.2004
Con chào ông già Noel!
Ông còn nhớ con chứ ạ? Con là Hoài Giang – bé Bầu đây ông ạ!
Ông ơi, năm lớp 4 con đã đạt đựoc danh hiệu “ Học sinh xuất sắc” và “ Cháu ngoan Bác Hồ”. Còn năm nay, con đã đựoc vào đội tuyển “ Chuyên Toán – Tiếng Việt” khối lớp 5 của trừong. Ồng ơi, không biết năm nay con có thể thi đậu vào truờng Nguyễn Khuyến đựoc hay không? Con luôn hy vọng và sẽ phấn đấu học tập để đạt đựoc kết quả thi tốt nghiệp tốt và đậu vào trường Nguyễn Khuyến. Và con hứa với ông là sẽ như vậy.
Ông già Noel ơi!
Noel năm nay , con chẳng mong muốn gì nhiều. Con chỉ xin ông gởi một phần quà nhỏ mọn của con cho các em nhỏ bị nhiễm chất độc màu da cam. Cháu chỉ mong như vậy!
Con chào ông .
                           Nguyễn Hoài Giang
                       Lô 15 B4 Lý Tự Trọng nối dài
 Vì mẹ Bầu Bí nói với hai đứa là lên lớp 6 sẽ không đuợc ông già Noel tặng quà, vì ông để tiền mua quà cho các em nhỏ, nên lên lớp 6 Bầu rất tiếc và vẫn gửi thư cho ông với một niềm tin sâu sắc là vẫn có ông già Noel thật. Đến bây giờ bí mật này cả Bầu và Bí vẫn chưa biết là mẹ chính là ngừoi đạo diễn mọi chuyện.
Đà Nẵng , 12.12.2005
Ông già Noel kính mến!
Một năm nữa lại lặng lẽ đi qua. Vậy là cháu lại đựoc cùng gia đình đón lễ Giáng sinh.
Cháu biết năm nay cháu sẽ không đựoc ông phát quà nữa. Nhưng cháu vẫn cứ thích viết thư cho ông đấy, ông ạ! Cháu không xin quà cho cháu mà là cho các bạn nhỏ mồ côi phải lăn lộn ngoài đời để kiếm sống. So với nỗi khổ của các bạn nhỏ ấy thì cháu thật nhỏ bé biết bao. Như thế là đã làm một việc tốt phải không ông?
À, ông ơi, thế là cháu đã thực hiện đúng lời hứa rồi đấy ạ! Cháu đạt đựoc giải Nhì học sinh giỏi thành phố và đậu vào trừong chuyên Nguyễn Khuyến.Ông sẽ rất vui phải không ông? Cháu hứa năm sau cháu sẽ đạt đựoc thành tích cao hơn.
Thư đã dài, cháu xin ngừng bút. Chúc ông mạnh khỏe, vui vẻ để đi phát quà cho trẻ em.
                                                                                                 Cháu yêu quý của ông
                                                                                                           Bầu
                                                                                              Nguyễn Hoài Giang
Và đây là thư của Bí năm Bí học lớp Hai
Đà Nẵng, ngày 12 tháng 12 năm 2004
Ông già Noel kính mến! Đã một năm trôi qua cháu lại đựoc viết thư cho ông, cháu rất vui ông ạ! Vì lại một lần nữa cháu đựoc đón Giáng sinh.
Dạo này ông có khỏe không?
Cháu và gia đình cháu đều rất khỏe. Dạo này cháu đựoc nhiều điểm 10. Cháu biết bây giờ chị Bầu đã lớn rồi nên không đựoc ông tặng quà nữa. nhưng chị ấy vẫn cố gắng học cho thật giỏi để ông vui lòng.
Cháu vẫn nhớ năm trước đựoc ông tặng chú thỏ bông rất dễ thuơng và những quyền truyện.
Trước khi dừng bút, cháu chúc ông mạnh khỏe, sống lâu và cháu xin hứa sẽ luôn cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn.
Cháu của ông
                                                                                                                               
Năm Bí học lớp Ba
 Đà Nẵng, ngày  15 tháng  12 năm 2006
Ông già Noel kính mến!
Đã qua một năm rồi, ngày Giáng sinh lại tới. Trên khắp thế giới mọi nguời đều nô nức tưng bừng đón Noel. Cháu cũng vậy ông ạ. Vừa rồi thi giữa kỳ I, cháu đựoc điểm 10 hết đấy ông ạ. Năm nay, cháu chẳng biết sẽ đựoc tặng món quà nào, cháu nghĩ nếu đựoc cùng ông đi phát quà cho các bạn nhỏ khác thì vui biết mấy ông nhỉ!
À, năm trước cháu nhớ rằng ông muốn có một bức tranh phải không ạ?
Bức tranh đó cháu đã hoàn thành rồi đấy ông ạ! Thôi thư đã dài, cháu xin dừng bút. Cháu chúc ông mạnh khỏe, sống lâu.
Cháu của ông
Bé Bí
TranhBeBi.jpg picture by mebaubi

 Thật lòng là tôi muốn giữ kín chuyện này để sau này khi Bầu và Bí trửong thành mới kể. Nhưng Noel năm 2004, bạn tôi là Biên tập viên báo Tuổi  Trẻ ( người đuợc ủy nhiệm của tôi viết thư cho Bầu Bí ) khuyên tôi nên lấy câu chuyện này viết cho trang Noel của báo vì hôm đó kẹt bài quá. Nể bạn, tôi viết nhưng ko dám ký tên thật mà là ký bút danh Ngân Hà. Bài báo đó đựoc chọn đăng trên mục Thời sự suy nghĩ số báo ra ngày 24.12.2004. Tờ báo đó tôi giấu biến đi không cho Bầu và Bí nhìn thấy vì sợ chúng nó biết là mẹ mình đã viết câu chuyện thật của hai đứa.
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=61130&ChannelID=87




32 nhận xét:

  1. Beo mới học lớp 1 mà đã biết là không có ông già Noel, nên hắn không chịu viết thư và cũng chẳng hứa gì với ông già Noel. Như vậy, mẹ hắn đỡ vất vả hay hắn bị thiệt thòi hả chị?

    Trả lờiXóa
  2. Em thích chữ viết của Bí. Cái thư hồi Bí học lớp 2 í. Nét chữ nhìn thích quá đi....Mẹ BB sướng nhất rồi.

    Trả lờiXóa
  3. Lúc ấy, Bầu và Bí đều viết chữ đẹp. Nét chữ giản dị, cương nghị mà vẫn tài hoa. Bí có nét vẽ dễ thương, thể hiện cảm xúc tốt (tuy bố cục thì còn hơi non). Nhưng ấn tượng nhất vẫn là nội dung các bức thư cũng như cách hành văn của Bầu và Bí.

    Đọc entry này, cứ ước ao mình còn được cái niềm tin có ông già Noel như Bầu Bí.

    Trả lờiXóa
  4. Hay thật ! Bọn đàn ông như tớ thì chả làm được như thế ...

    Trả lờiXóa
  5. Qua entry này, UV yêu mẹ Bầu Bí nhiều hơn tí đó ! hug 3 mẹ con !

    Trả lờiXóa
  6. Hai đứa viết chữ đẹp quá chị ơi!

    Trả lờiXóa
  7. Chắc Beo nhìn thấy mấy ông già Noel dịch vụ chạy ngời ngời ngoài đừong nên ko còn tin có ông già Noel thật rồi. Chị Bầu, chị Bí vẫn còn tin là có ông già Noel thật. Năm ngoái, nhìn thấy ông già Noel ở Châu Âu trên tivi, chị Bầu nói với em Bí " Bí ơi, ông già Noel của mình kìa". He he

    Trả lờiXóa
  8. Em Bí viết chữ đẹp mà vẽ cũng đẹp dì Nguyên ạ.:)

    Trả lờiXóa
  9. Bác Tú ơi, chắc tại mẹ Bầu tin là có ông già Noel nên đã truyền niềm tin ấy cho hai đứa.:))

    Trả lờiXóa
  10. Hì hì, đàn ông làm việc lớn chứ anh. Chuyện này bé mà.

    Trả lờiXóa
  11. Mẹ Bầu Bí cám ơn cô Uyển Văn nhiều thật nhiều.:D

    Trả lờiXóa
  12. Cám ơn mẹ Nấm đã chịu khó đọc thư hai đứa.

    Trả lờiXóa
  13. hì, cháu em năm 2t sau khi nhận được quà ông già Noel ngày hôm sau hí hửng xách chiếc giày để y chỗ cũ (chỗ nhận được quà). Lớn chút thì năm nào cũng viết thư cho ông, năm nào ko ngoan cũng thật thà thú nhận và hồi hộp sợ bị tặng túi than đen thui. Năm ngoái để 5 cái bánh cookies cho ông đi đường xa chui ống khói mệt; sáng dậy thấy mất 2 cái thế là nhóc tin ông đến ăn thật, hehe..Năm nay nó học lớp 6 mà giống Bầu, vẫn còn tin có ông già Noel :))

    Trả lờiXóa
  14. Merry Christmas . Đúng là con cái của BB giỏi ngoan quá . Có giống mẹ ko vậy ?

    Trả lờiXóa
  15. Mẹ BB ăn gian, huhuhu...wynh đọc cái ni roài !

    Trả lờiXóa
  16. Vì điều kiện đầy đủ hơn nên nhiều bậc cha mẹ muốn biến ước mơ của con thành hiện thực bằng mọi giá, nên lại có những đứa trẻ bị tước đoạt niềm tin ngay cả khi chưa có niềm tin.
    Mừng cho chị vì Bầu và Bí vẫn tin có ông già Noel.
    Chúc cả nhà thật vui trong đêm Noel!

    Trả lờiXóa
  17. Còn nhỏ thì tin có Ông già Noel, lớn lên thì không tin có Ông già Noel, sau này thì lại... làm Ông già Noel!

    :D

    Trả lờiXóa
  18. Bầu Bí dễ thương quá đi. Mong tâm hồn hai cháu mãi trong lành như thế.
    Mai này lớn lên thêm nữa, các cháu sẽ cám ơn mẹ về những điều đẹp đẽ này.
    Mẹ Bầu Bí là bà mẹ rất tâm lí và khéo dạy con lắm.
    Dì Nhân cùng Mừng Giáng Sinh với cả nhà nhé.

    Trả lờiXóa
  19. Bác Kim ơi, đến bây giwof cu Bi vẫn ko biết lkaf những lá thư nó gửi cho ông già Noel luôn nằm trong túi mẹ nó. Vì thế cái entry này của bác làm lộ bem hết rồi. Huhu

    Trả lờiXóa
  20. Chị Bầu và em Bí vẫn còn tin là có ông già Noel em ạ. Vì chị nói ông già có thật, ông đang sống ở một đất nước xa xôi và nơi đó rất lạnh, hàng ngày ông làm việc vất vả và rất tiết kiệm tiền để dành mua quà cho trẻ em ngoan trong dịp Noel hàng năm. Vậy là bọn nhóc tin sái cổ.:))

    Trả lờiXóa
  21. Ơ, thì em đã nói là em viết chuyện này đăng trên báo TT số ra ngày 24.12.2004 mà. Nhưng em ko ký tên thật mà là ký bút danh vì sợ tụi nhóc phát hiện mẹ mình viết chuyện của hai đứa.:))

    Trả lờiXóa
  22. Cậu Cu Beo đang tin là có rất nhiều bà già Noel.:))

    Trả lờiXóa
  23. Mẹ BB và cả nhà dây leo cám ơn dì Nhân.:)

    Trả lờiXóa
  24. Cu Bi đâu có vào đựoc blog của mẹ Trinh để đọc bác Kim viết gì đâu, đừng có lo.He he.

    Trả lờiXóa
  25. Bụi ơi, chính vì nhiều nguời muốn vậy nên có nhiều đứa trẻ ko còn có niềm tin vào ông già Noel nữa. Còn chị thì ko làm vậy, vì chị muốn trẻ thơ phải tin vào những điều tốt đẹp.:)

    Trả lờiXóa
  26. Em cũng là kẻ ngoại đạo, nhưng khi đọc kinh thánh thấy có viết 1 câu tâm đắc:Cuộc sống còn lại những điều này là cao cả "Đức tin , hi vọng và tình yêu , nhưng tình yêu thì cao quý hơn cả".
    Tuổi thơ mà được nuôi nấng trong một niềm hi vọng, tin tưởng vào những điều tốt đẹp , chia sẽ tình thương yêu với những đứa trẻ còn thiếu may mắn. khi lớn lên , bước vào đời sẽ mang một trái tim nồng nhiệt , yêu thương . một điều cao quý nhất.EM nghĩ thế chị ạ.

    Trả lờiXóa
  27. "Sáng dậy, nhìn các con tôi vui mừng với món quà được ông già Noel tặng và chăm chú đọc lá thư ông viết, tôi vui lây với niềm vui thơ trẻ của con." Thật ấm áp chị ơi!

    Trả lờiXóa
  28. Ông Già Noel có thật, ở niềm tin, lời hứa và lòng yêu thương và sự vỗ về đền đáp ... Bầu Bí tin vì Bầu Bí có! :)

    Trả lờiXóa
  29. Ngoan thật, mebaubi dạy 2 bé giỏi ghê. Bùm Bim thì noel chỉ tập trung vào "bố" ,bố vừa phát quà vừa nhận quà ( vì sinh nhật bố là noel), giờ ông già noel của 2 đứa đã bay về trời...mẹ làm bà già noel sầu muộn !

    Trả lờiXóa
  30. Ba`i na`y hay qua Chi. ui! Chi. day hai chau gioi qua. May dua nho nha em van de banh mi va sua cho ong gia Noel dem Giang Sinh :-)

    Trả lờiXóa